[Dm]Tại sao anh phải mất đi
Một khoảng thời [Am]gian bên em rất dài
Màn đêm [Dm]tối cô liêu quạnh hiu mang nỗi đau
Như xé tan đi hoàng [Am]hôn những nỗi nhớ cồn cào.
Có [Bb]khi giờ này người [C]vui bên ai
Một bờ [Am]vai ấm áp hạnh [Dm]phúc
Anh có còn được [Bb]như mỗi khi em chia sẻ bao buồn vui
Hạnh phúc em đang [C]có như thế nào?
Người yêu [Dm]hỡi! Anh xin lỗi thời gian trống trải
Nhiêu lần đôi tay ấy, lại [Am]chạm đếm những cảm xúc khác nhau
Anh xin [Dm]lỗi! Khi em bên bờ vai mới
Anh vẫn nói yêu em khi bên [Am]anh bao điều mới lạ.
Anh biết sẽ [Bb]chẳng thể giữ lại được gì?
Giờ thì đường tình đôi [C]ngã phải rẽ đôi?
Rồi sẽ chẳng còn gian [Dm]dối
Bởi lời nói dối không còn ý nghĩa nữa
Bởi hết ta chẳng [Am]còn là gì của nhau?
Vừa khi em yêu người [Bb]ấy rất nhiều đôi tay này
Chạm vào trái tim anh điều gì khác [C]nữa
Khi con tim anh yêu em quá
Rất nhiêu đôi [Dm]tay cứ lần lượt sắp xếp thay thế
Đôi bàn tay ấm áp của [Am]em yêu một người không thể quên
Một người nào [Bb]đó sao ôm anh mỗi khi nước mắt anh [C]rơi
Như em đã từng ôm anh trong lúc [Dm]này.