Ngâm thơ:
Cho tôi hát khúc thất tình ca
Để mắt lệ hoen ướt nhạt nhòa
Tìm quên hỏi lòng sao lại nhớ
Biết đến bao giờ mới phôi pha.
1. Người hỏi sao tôi hát thất tình [Am]ca
Khóc đồi hoa [G]sim khóc hoa [C]tím buồn
Khóc những chuyện [Dm]xưa Lan Điệp u [Am]sầu
Khóc [G]thương tình duyên dang [C]dở
Khóc [F]đời phiêu lãng [E7]bơ vơ.
2. Người hiểu cho tôi mang kiếp [Am]cầm ca
Tôi khóc trần [Em]ai như thân [Am]phận mình
Tình đã bỏ [Dm]tôi đi biệt mất [Am]rồi
Người đi ngày vui xác [Em]pháo
Còn tôi tim nát [Am]hồn đau [Em][Am]
ĐK: Tôi nào dám bán [F]rao
Chuyện người đi tìm nhung [Am]gấm
Xây [Dm]mộng lợp bóng [E7]tương lai
Tôi nào oán trách [Am]người
Đời nghèo nên đâu dám [Dm]với
Biết phận [Em]mình chấp nhận [Am]lẻ loi [Dm][Am]
3. Chỉ còn lại đây câu hát [Am]đầu môi
Đêm trắng từng [Em]đêm hát ru [Am]tình đời
Mỏi mắt chờ [Dm]quên vẫn chưa nhạt [Am]nhòa
Đời trôi dạt như chiếc [Em]lá
Tìm quên trong thất [Am]tình ca [Em][Am]