Tuổi [Am]nào mình đã thương [D]nhau
Trăng thắm son tuổi [Am]tròn con gái
Tuổi nào đẹp nhất đời [D]em
Là cả thanh xuân em [Em]khóc chờ.
Mấy [G]cơn mưa qua hết [C]mùa
Mấy [D]năm trôi qua anh [Am]về chưa
Chốn [D]nào thuộc về anh (Sao anh mãi xa xôi)
Bến [Am]nào dành cho [F]em (Nơi chỉ mỏi mong thôi)
Cả thanh [D]xuân em chờ nắng lỡ chiều [Am]phai
Dầm [Em]cay mắt ai như [D]trào, như là [Em]thay đời đợi [Am]anh
Em dỗi [Em]hờn từng đêm trôi lắng nghe con tim thầm [Am]khóc.
Em [G]chờ em nổi [D]trôi giữa dòng thanh [Am]xuân
Em [G]đợi mà thời [D]gian có đợi chờ [Am]em?
Một góc [Dm]quê mong manh, một người con [G]gái
Một góc [Em]quê e ấp trọn tình cho [Am]ai?
Một góc [D]quê thương ai một tình yêu ngây [Am]dại
Anh [G]đi, anh quên bỏ [Em]lại tháng [D]ngày đã từng [Am]xanh.
Ngoảnh [Am]nhìn lại tuổi xuân [D]phai
[Dm]Ươm mắt cay một [Am]thời con gái
Ngoảnh nhìn lại nét tàn [D]phai [G]
Ưu tư dâng [Em]đầy, thắm cả góc quê [Am]này.
* Mênh mông nỗi [G]buồn năm [Em]chờ tháng đợi, người [Am]quên!