1. Hãy tha thứ cho [Dm]nhau đem vực [E7]sâu đêm này lấp [Am]đầy
Hãy tha thứ cho [Dm]nhau để ngày [G]mai tâm hồn rực [C]nắng
Hãy xót thương đời [Dm]nhau vì cuộc [G]sống thoáng chốc qua [C]mau
Lặng [F]lẽ gối chăn lệ [Dm]rơi bình yên [G]kia tìm đâu em [E7]hỡi.
2. Lời nói muôn ngàn [Dm]dao ai buông [E7]tay vết thương cấu [Am]cào
Tìm đâu phút năm [Dm]xưa tay cầm [G]tay bồi hồi say [C]đắm
Giờ khuất xa thật [Dm]xa chỉ còn [G]phút tiếc nuối qua [C]đi
Ngồi [F]đếm đêm dần [Dm]trôi bình minh [E7]ơi xóa tan mây [Am]mờ.
ĐK:
Ngước lên hỏi trời [Dm]cao vì [G]sao ta thương nhau đến [C]vậy [F]
Thương quá mang niềm [Dm]đau hay tình [E7]yêu chưa tìm ra [Gm]lối [A7]
Nói với nhau một [Dm]câu để bờ [G]mi ai thôi úa [C]sầu [F]
Sóng gió trôi về [Dm]đâu còn lại [E7]đây tháng năm êm [Am]đềm.
Ngước lên hỏi trời [Dm]cao vì [G]sao ta yêu nhau đến [C]vậy [F]
Yêu quá nên hờn [Dm]ghen mang tình [E7]yêu làm bia tên [Gm]bắn [A7]
Sống cho nhau người [Dm]ơi tình [G]ta nào đâu có [C]tội [F]
Tha thứ vì ngày [Dm]mai cần bên [E7]nhau đến khi bạc mái [Am]đầu.