1. Ngày xưa người [C]ta ăn Tết đâu cần phải đi xa
Ngày xưa người [Am]ta ăn Tết chỉ cần ở nhà
[Dm]Tết có đâu bao giờ đổi thay chỉ có ta lớn thêm từng ngày
[G]Đôi lúc ta quên những điều ở đây
2. Là khi mẹ [C]nấu canh bóng củ kiệu với nem chua
Thịt kho thơm [Am]phức trong bữa cơm mừng giao mùa
[Dm]Ôi bữa cơm do Mẹ làm nên nghe bố con khen hoài mà mệt
[G]Tết cứ đơn sơ như vậy mà [C]vui.
ĐK:
[F]Xuân ơi xuân ơi xuân có [Em]đâu xa [Am]vời
[Dm]Xuân ơi xuân [G]ơi xuân giản [C]đơn vậy thôi
[F]Xuân ơi xuân ơi đôi lúc [Em]ta quên [Am]rằng
Là [Dm]xuân vẫn [G]luôn thật [C]gần
[F]Ta đâu cần xem ôi pháo [Em]hoa rộn [Am]ràng
Và [Dm]ta chẳng cần [G]nghe trống múa [C]lân rộn vang
[F]Đôi khi xuân chỉ là bữa [Em]cơm gia [Am]đình
Đậm [Dm]hương Tết [G]ngon nhà [C]mình
RAP:
(Nhà mình, nhà mình mặn mà vị tình)
([F]Nhà mình, nhà mình đậm đà tuyệt vời)
([C]Nhà mình, nhà minh là nhất trên [Dm]đời) [G]
(Lăng [C]LD, hey yo!)
Hồi xửa [C]hồi xưa lúc mà chưa vắng thằng con loanh quanh trong nhà
Sáng lau [Am]dọn từ đường tổ tiên, chổi chà, xô nước tảo mộ ông bà
Một tay nó [Dm]giúp mẹ lặt cành mai, mẹ đi chợ là kêu nó cầm tài
Ngoan được cỡ [G]vậy thường có ý đồ, giao thừa đi chơi mẹ cho tiền xài
Ngày nảy, ngày [C]nay. Ta… dẫu đang bôn ba nơi xa
Hương vị Tết [Am]chỉ về trong mâm cơm mẹ nấu về với thịt kho, dưa cà
Lúc bé [Dm]xíu thì mong lì xì giờ thì mong dịp cả nhà đoàn viên
Và mục [G]tiêu năm sau nhà mình phải có thêm một thành viên.
3. Tự nhiên đến [C]Tết là em lại thèm bánh chưng xanh
Tự nhiên đến [Am]Tết là em lại thèm dưa hành
[Dm]Ôi biết bao hương vị tuyệt vời đâu có nơi nào như nhà mình
[G]Tết cứ luôn bên cạnh mình vậy [C]thôi
ĐK:
[F]Xuân ơi xuân ơi xuân có [Em]đâu xa [Am]vời
[Dm]Xuân ơi xuân [G]ơi xuân giản [C]đơn vậy thôi
[F]Xuân ơi xuân ơi đôi lúc [Em]ta quên [Am]rằng
Là [Dm]xuân vẫn [G]luôn thật [C]gần
[F]Ta đâu cần xem ôi pháo [Em]hoa rộn [Am]ràng
Và [Dm]ta chẳng cần [G]nghe trống múa [C]lân rộn vang
[F]Đôi khi xuân chỉ là bữa [Em]cơm gia [Am]đình
Đậm [Dm]hương Tết [G]ngon nhà [C]mình
RAP:
Cơm [Ab]nhà đậm đà vị mặn mà tình mẹ
Phải [Gm]về nhà, mới được [Cm]thưởng thức nên
Còn được [Fm]ăn những món mẹ nấu là [Bb]còn đang hên
Xuân về như báo thức vang [Eb]lên
Lăng ơi! [Ebm]Tới giờ cơm rồi
[Ab]Chớ mà quên, không có [Dm]được ham chơi bỏ [G]bữa
Biết trân quý [F]dịp đoàn viên gia đình
Vì hôm nay thằng con mẹ [G]đã không còn nhỏ nữa
ĐK:
[F]Qua bao thời gian xuân vẫn [Em]luôn như [Am]vậy
[Dm]Xuân luôn cần [G]ta biết mở [C]lòng để thấy
[F]Xuân ơi xuân ơi xuân chính [Em]là nụ [Am]hoa
Năm [Dm]mới tươi [G]trong lòng [C]mình
[F]Ta đâu cần xem ôi pháo [Em]hoa rộn [Am]ràng
Và [Dm]ta chẳng cần [G]nghe trống múa [C]lân rộn vang
[F]Đôi khi xuân chỉ là bữa [Em]cơm gia [Am]đình
Đậm [Dm]hương Tết [G]ngon nhà [C]mình
[F]Đôi khi xuân chỉ là bữa [Em]cơm gia [Am]đình
Đậm [Dm]hương Tết [G]ngon nhà [C]mình