Viết lời: Bùi Thành Công
1. Đã một năm trôi quá [Em]nhanh tôi [Bm]bỗng nghe giật [A]mình
[Am]Mình chẳng hiểu do [D]dâu sao ta buồn đến [C]thế
[E]Xuân đến cận [Am]kề biết [Em]ở đâu tiền tiêu
Khiến phải lo [Am]nhiều thêm [D][Em]
2. Phố phường xa xa khắp [Em]nơi vui vẻ khi xuân [Am]về
Mình thấy trĩu đôi [D]vai đâu ra tiền tiêu [C]tết
[E]Do số mình [Am]nghèo chẳng thể như người [Em]ta
Thấy [Bm]lòng càng thêm [Em]xót xa [Am][D]-[Bm][Em]
ĐK: Con thơ còn dại [Am]khờ, tuổi học ăn ngày [Em]thơ
Chúng đâu có biết nỗi [Am]lòng của mẹ cha ra làm [Em]sao
Còn [Bm]đâu lúc xưa ta dại [Am]khờ
Bây [B7]giờ mình thêm [Em]hiểu hơn [Am][Em]
3. Gió mùa xuân sang khiến [Em]cho bao nỗi lo gạo [Am]tiền
Đời lắm kẻ vui [D]tươi xung quanh người khốn [C]khó
[E]Khi tết cận [Am]kề giấc ngủ không được [Em]yên
Không [Bm]tiền làm sao [Em]thấy vui