Người viễn [E7]khách đong [Dm]đưa đôi bàn [Am]tay
Người viễn [E7]khách, viễn khách [Dm]ơi, viễn khách [E7]hỡi
Chiều [Am]nay cảm thấy lạnh [E7]rồi, cảm thấy lạnh rồi phải [C]không?
Ý [Am]đời rét buốt mênh [E7]mông, ý [Am]đời rét buốt mênh [Dm]mông
Về [F]đây có Mẹ trăm [Am]đường, trăm đường dấu yêu.
ĐK: Con chỉ là viễn [C]khách, [E7]mang nặng lòng cố [Am]hương
[F]Tàu đời lên một chuyến, [E7]chở đầy những sầu [Am]thương.
[C]Ai đi trong nắng [E7]sớm, [Am]ai đi trong gió [Dm]vàng
Bóng ai đổ chiều [C]hôm, Mẹ là suối [G]nguồn tình thương nâng [C]đỡ
Trên con đường lữ thứ, [D]đường dương thế luỵ [G]sa
[Dm]Xin Mẹ là lữ [Am]quán là bước an [G]nghỉ trên con đường [C]xa.
ĐK: Con chỉ là viễn [C]khách, [E7]mang nặng lòng cố [Am]hương
[F]Tàu đời lên một chuyến, [E7]chở đầy những sầu [Am]thương
* [Am]Con chỉ là viễn [E7]khách, [C]người khách xa quê [Am]trời
Đường xa lắm chông [Dm]gai, [G]xin Mẹ thương nâng [E7]đỡ.
ĐK: Con chỉ là viễn [C]khách, [E7]mang nặng lòng cố [Am]hương
[F]Tàu đời lên một chuyến, [E7]chở đầy những sầu [Am]thương.