1. Ta có gì để ai nhớ [Em]thương
Chỉ là những đêm thơ thẩn phiền [G]muộn [Em]
Dệt mộng yêu [Am]thương tâm hồn nhiều mơ [Em]tưởng
Mà đời mấy [D]ai được như lòng mong [C]muốn
Thế nên u [B7]buồn gieo vào hồn khôn nguôi.
2. Dẫu biết tình mình mang trái [Em]ngang
Thế mà trái tim ta vẫn ngỡ [G]ngàng [Em]
Chợt tỉnh cơn [Am]mê nghe lòng còn tê [Em]tái
Tình buồn có [D]ai sẻ chia niềm cay [C]đắng
Xót xa cuộc [B7]tình riêng một mình ta [Em]mang.
ĐK:
Trong cơn [G]mê ta trót yêu [C]người
Hồn [Em]say đắm nụ [Am]cười từng đêm [Em]về [D]dệt mối tơ [G]duyên [Em]
Mà đâu ai [Bm]hay dẫu tình tan theo khói [C]mây
Nhưng trong [B7]lòng còn nhớ thương [Em]hoài.
3. Bao giấc mộng tựa như khói [Em]sương
Cũng đã biến tan theo gió bụi [G]đường [Em]
Lòng còn yêu [Am]thương tâm hồn còn mơ [Em]tưởng
Tình còn vấn [D]vương còn muôn đời nuối [C]tiếc
Trót mang trong [B7]đời tâm sự người cô [Em]đơn.