Đời đâu mấy lần
Người có [Am] biết trần gian là quán [C] trọ Vừa thanh [Em] xuân thoát cái đã bạc [Am] đầu Đời vội [Dm] vã còn ta thì lơ [C] đễnh Lạc nhau [G] rồi sao tính cuộc bể [Em] dâu Người có [Am] biết cuộc đời vô thường [G] lắm Buông bỏ [Em] đi sao …