1. Ta đã xa [Am]nhau thật [G]rồi
Sài Gòn [C]ơi ngàn dặm [G]khơi
Từng [C]chiều như áng mây [D7]xuôi về nơi cuối [G]trời
Chợt thấy [Am]lòng ngậm [D]ngùi nhớ khôn [D7]nguôi.
2. Mây có bay [Am]ngang phố [G]phường
Gửi dùm [C]ta vạn niềm [G]thương
Từ [C]ngày cất bước ly [D7]hương dù ngăn cách [G]đường
Ta vẫn [Am]thầm sẻ [D7]chia nỗi đoạn [G]trường.
ĐK:
[G]Mây phiêu bồng mãi không [D]về
[C]Tim hoài ôm ấp câu [G]thề
Một [D7]ngày nào như dông [Am]bão
Mặt nhìn [C]mặt e chiêm [G]bao
Người trở [Am]về cơn sóng [G]gào
[D7]Thỏa niềm ước [G]mơ.
3. Ta nhắc tên [Am]em nghẹn [G]lời
Sài Gòn [C]ơi sầu chia [G]phôi
Lìa [C]cành chiếc lá buông [D7]rơi tàn khô rã [G]rời
Như kiếp [Am]người nổi [D7]trôi giữa dòng [G]đời.