1. [C]Khi em xa anh sao còn [Am]không muốn lấp lánh, ánh [F]trăng dường như tối [G]hơn
[C]Khi em cô đơn trong lòng [Am]em sao hoang mang, nhớ [F]anh và bao nghĩ [G]suy
[Am]Tình yêu đôi ta, là vì [Em]tình yêu đôi ta một tình [F]yêu như mới bắt [G]đầu
[Am]Ngày ta quen nhau và rồi [Em]ngày ta yêu nhau thật [F]gần mà lại xa [G]xôi.
ĐK:
Phải làm sao để [Am]nói với [Em]anh?
Phải làm sao để [Am]xóa bức [Em]tranh?
Người cứ [F]ra đi phương nào, mình cứ [C]quên nhau câu chào
Yêu [G]thương rồi lại xa nhau.
Phải làm sao để [Am]giữ lấy [Em]anh?
Phải làm sao để [Am]vẽ bức [Em]tranh?
Người phía [F]xa kia trở về, từ tiếng [C]yêu không não nề
Về bên [G]em, cho em phút giây yên [Am]bình.
2. [C]Ta không yêu nhau như người [Am]ta đang yêu nhau đắm [F]say chỉ là phút [G]giây
[C]Đôi khi suy tư em ngồi [Am]viết lên trang thư nhớ [F]anh và bao nghĩ [G]suy.
[Am]Và ta yêu nhau, sự thật [Em]ta yêu nhau một tình [F]yêu như mới bắt [G]đầu
[Am]Nhiều khi anh đi, một mình [Em]ngồi trong cô đơn nhìn [F]lại tình yêu chúng [G]ta.
ĐK:
Phải làm sao để [Am]nói với [Em]anh?
Phải làm sao để [Am]xóa bức [Em]tranh?
Người cứ [F]ra đi phương nào, mình cứ [C]quên nhau câu chào
Yêu [G]thương rồi lại xa nhau.
Phải làm sao để [Am]giữ lấy [Em]anh?
Phải làm sao để [Am]vẽ bức [Em]tranh?
Người phía [F]xa kia trở về, từ tiếng [C]yêu không não nề
Về bên [G]em, cho em phút giây yên [Am]bình.
* [C]Khi anh bên em trăng dường [Am]như muốn lấp lánh
[G]Khi anh bên em trong lòng [C]em thôi hoang mang.