1. Quê [Dm]tôi có mùa nắng [F]ấm
Có dòng sông [Gm]xanh có người con [F]gái, mái [A7]tóc buông câu [Dm]thề
Quê [C]tôi có một chàng [Am]trai mãi mê bên sách [Dm]đèn
Trăn [D7]trở bao đêm [Gm]ngày ước [C]nguyện cùng duyên [F]thắm
Cùng [Dm]mơ đến tương [A]lai một ngày hai đứa chung [A7]tay.
2. Xa [Dm]nhau mấy mùa nắng [F]ấm
Biết dòng sông [Gm]xưa có còn xanh [F]thắm mái [A7]tóc xưa vương [Dm]dài
Xa [C]nhau thấy lòng mình nao [Am]nao nhớ thương ai quê [Dm]nhà
Mong [D7]mỏi bao đêm [Gm]ngày trở [C]về cùng duyên [F]thắm
Mình [Dm]chung ánh trăng [A]quê hai đứa ôn câu [C]thề cho [A7]vẹn tình [Dm]duyên.
ĐK:
Nhưng sau bao [Dm]năm dòng sông xanh vẫn [A]còn
Ánh trăng xưa vẫn [C]tròn sách [D7]đèn mãi đi [Gm]tìm
Tìm [C]đâu bóng hình người em [F]gái tóc [Dm]thề chấm bờ [Am]vai
Để duyên xưa u [Bb]hoài mối [Dm]tình xưa khó [A7]phai?
3. Sông [Dm]quê, sông còn trôi [F]mãi
Trôi về nơi [Gm]đâu nhắn người em [F]gái có [A7]nhớ đêm trăng [Dm]thề
Sông [C]ơi nhắn giùm câu [Am]thơ bến sông xưa vẫn [Dm]chờ
Khắc [D7]khoải bao đêm [Gm]ngày mãi [C]tìm hình bóng [F]cũ
Tìm [Dm]trong ánh trăng [A]rơi sao nỡ quên những [C]lời, trao [A7]hẹn tình [Dm]duyên.