Hôm [D]nao nhờ anh chải tóc,
Mình [A7]ơi, có sợi bạc [D]mầu
Cong [Em]môi dỗi hờn em [F#m]khóc
Vì [A7]anh xuân đã tàn [D]mau
Nhớ [D]xưa mà nghe tiếc nuối,
Thời [A7]con gái hồn nhiên [D]đời
Do [Em]anh em già trước [F#m]tuổi
Tình [A7]yêu trăm mối muộn [D]phiền
Đôi mắt [A]anh da diết [Bm]buồn,
Giận mình [G]luôn gây khổ người [D]yêu
Thôi đành nhủ lòng đoạn [A7]tuyệt,
Trả lại [Em]em ngày tháng mộng [D]mơ
Anh bước [A]đi, đi giữa [Bm]đời,
Phận riêng [G]em vui chốn bình [D]an
Tóc xanh bạc nhiều hơn trước,
Khi hiểu [A7]ra thì đã muộn [D]màng
Tóc [D]ơi tìm đâu người chải,
Giùm [A7]em gỡ rối tơ [D]lòng
Bao [Em]lâu chờ người hóa [A7]dại
Từ nay sợi tóc bạc [D]mầu