1. Đã bao đêm [Dm]rồi ngồi đợi [G]em dưới mái tranh [Dm]xiêu
Em theo người [C]ta bỏ con bỏ [G]chồng mà sống xa [Dm]hoa
Đêm khuya lẻ [Am]loi nhìn vầng trăng đã lên cao [C]rồi
Con thơ khóc [Am]than mẹ đâu [C]rồi sao không thấy hỡi [Am]cha.
2. Biết bao ân [Dm]tình mà giờ [G]em quên hết sao [Dm]em
Em mơ giàu [C]sang bỏ anh nơi [G]này gà trống nuôi [Dm]con
Bao nhiêu ước [Am]mơ mà giờ như nước trôi qua [C]cầu
Sao em nhẫn [Am]tâm đi theo người vong phụ tình [Dm]anh.
ĐK:
Từ ngày em [Dm]đi nhánh sông tiêu [Am]điều
Mái tranh hiu [Dm]quạnh một mình [G]anh côi cút nuôi [Dm]con
Đành lòng sao [Am]em câu ái ân chưa [C]trọn
Nghĩa trăm năm vợ [G]chồng đâu dễ phai [Dm]mờ câu muối mặn gừng [Am]cay
Giờ này phương [Dm]xa em có nghe đau [Am]lòng
Sống nơi sang giàu có mong quay về bến cũ đò [Dm]xưa.
3. Bên đây sông [Dm]buồn lục bình [G]trôi con nước chia [Dm]hai
Anh mong từng [C]đêm em hãy quay [G]về bên mái tranh [Dm]xưa
Em ơi cớ [Am]sao đành ra đi có trăng quên [C]đèn
Con thơ nhớ [Am]em mau quay về anh còn thứ [Dm]tha.