1. Nhớ hôm [Am]nào một buổi ta xa em
Không gian [E]sầu mây [E7]cũng bâng khuâng tiễn [F]đưa
Gió rợn lòng [Dm]buồn ôi khúc nhạc chia [E]ly
Ôi cung sầu ai bi ôi [E7]lệ nhòa ra [Am]đi.
ĐK:
Sài Gòn [A]ơi xa em ta mang đời viễn xứ
Trả lại [E]em bóng [E7]dáng con phố [A]xưa [A7]
Và tình [D]yêu xanh tháng ngày muôn [A]thuở
Sài Gòn [E]ơi ta [E7]xa em mất [A]rồi.
Và từ [A]đây rong trôi đời ta tháng ngày
Và từ [E]đây nghìn [E7]trùng đời ta trong tiếc [A]nhớ
Đời rộng bước [D]chân ôi đã là dang dở
Sài Gòn [E]ơi giữ [E7]hộ ta mái tóc [Am]yêu.
2. Biết bao [Am]giờ ta [Dm]về con sông [Am]xưa
Chốn êm [E]đềm nơi [E7]cũ mang bao thiết [F]tha
Mắt ngời niềm [Dm]chờ ta sẽ về bên [E]em
Thôi ngừng gót phiêu du bao [E7]năm rồi xa nhau.
3. Nhớ nhung [Am]đầy những [Dm]ngày xuôi trên [Am]vai
Với cơn [E7]mộng đưa lối ta đang thoáng [F]mơ
Giấc mộng ngày [Dm]về ta sẽ về bên [E]ai
Trong chiều đón đôi tay trong [E7]mắt rưng lệ [Am]cay.
* Sài Gòn [Am]ơi Sài Gòn [Dm]ơi giữ hộ ta cuộc [E7]đời
Giữ [F]hộ [E7]tình [Am]tôi.