Sài [Am]Gòn có bao giờ như [C]thế
Đường thênh [G]thang không bóng dáng đi [C]về
Hàng cây [Em]xanh ủ rũ cuối [Dm]đầu
Dường như chờ [G]ai đợi [F]ai
Thành phố [Dm]buồn trong đêm quạnh [E7]vắng.
Sài [Am]Gòn trong những ngày xa [C]cách
Người ra [G]đi không lời từ [C]biệt
Còn lại quanh [Em]ta bao trái tim thổn [F]thức
Để lại cho [Dm]ta nỗi [G]đau ngày chia [E7]ly.
Sài Gòn [Am]ơi, Sài Gòn yêu [C]thương
Ấm áp ân [Am]tình mọi miền đất quê [Dm]hương
Ươm giấc mơ [G]hồng chờ nắng mới lên [F]cao
Đường phố xôn [Dm]xao [G]cờ hoa ngập [E7]lối.
Sài Gòn [Am]ơi một ngày không [C]xa
Sức sống dâng [Am]tràn Sài Gòn vút câu [Dm]ca
Sẽ có một [G]ngày người tiếp nối yêu [F]thương
Lời chúc bình [Dm]an [E7]Sài Gòn của [Am]tôi.