1. Rồi một [Em]ngày anh quen em
Rồi một [C]ngày kêu quen tên
Rồi một [Em]ngày không sao [Am]quên
Rồi một [C]ngày si mê [B7]thêm.
Rồi một [Em]ngày rồi một [D]ngày rồi một [G]ngày
Một ngày phải [B7]đến em [Em]biết
Rồi một ngày phải [B7]đến ta yêu [Em]nhau.
2. Rồi một [Em]ngày không bao lâu
Rồi một [C]ngày không xa đâu
Rồi một [Em]ngày nghe xanh [Am]xao
Rồi một [C]ngày nghe thương [B7]đau.
Rồi một [Em]ngày rồi một [D]ngày rồi một [G]ngày
Một ngày phải [B7]đến em [Em]biết
Rồi một ngày nào [B7]đó ta xa [Em]nhau.
ĐK:
Em biết [Am]thế, vì tình yêu vẫn thế
Anh không [D]tin, anh cứ hỏi lòng [G]anh
Em biết [Am]thế, vì trần gian vẫn thế
Anh không [F]tin, anh [Em]cứ hỏi trời già.
Khi yêu đương, khi yêu [D]đương
Khi yêu đương, tình là đoạn [G]trường
Cơn đau [B7]thương, nước mắt buồn
Em biết rồi, nhưng ta yêu [Em]nhau.
3. Rồi một [Em]ngày ta thương nhau
Rồi một [C]ngày nghe xanh xao
Rồi một [Em]ngày nghe thương [Am]đau
Rồi một [C]ngày, ta xa [B7]nhau.
Rồi một [Em]ngày rồi một [D]ngày
Rồi một [G]ngày một ngày phải [B7]đến
Em biết! Em biết! Em biết! Em biết rồi!
Nhưng ta yêu [Em]nhau.