1. Nếu lỡ mai ta rời [G]xa xin đừng ưu sầu lâu [D]quá
Nếu lỡ mai ta rời [Em]xa chỉ là khoảng cách thôi [G]mà
Sẽ chỉ là những giờ [C]phút, cảm thấy cô đơn một [Cm]chút
Chỉ cần ta [Am]nhớ về nhau thế [D7]thôi.
2. Trái Đất bao la rộng [G]lớn, chỉ người ta là không [D]lớn
Vẫn mãi như đứa trẻ [Em]con, vẫn thèm hơi ấm vuông [G]tròn
Có cách xa nhau là [C]nhớ, mới biết xa nhau là [Cm]ngỡ
Đời tựa cơn [Am]mơ, vụt tan bất [D7]ngờ.
ĐK:
Rồi mình sẽ gặp [G]nhau lúc nước mắt tan đi [D]trong tiếng cười
Rồi mình sẽ gặp [Em]nhau lúc ánh nắng thay cơn [G]mưa cất lời
Rồi mình sẽ gặp [C]nhau vì cuộc đời có dài [Cm]đâu mà
Thời gian bao [Am]lâu vẫn không úa [D7]màu.
Rồi mình sẽ gặp [G]nhau lúc ánh sáng xua đi [D]đêm tối không màu
Rồi mình sẽ gặp [Em]nhau lúc ký ức thay bông [G]hoa trắng trên đầu
Rồi mình sẽ gặp [C]nhau vì cuộc đời có dài [Cm]đâu mà
Thật lòng tôi [Am]mong người sống yên [D7]bình rồi mình sẽ gặp [G]nhau.
* [C]Tôi đem [D]hết những ký ức [Bm]này dệt thành bài [Em]ca
Hát [Am]ru người thương những [Cm]đêm còn vương
Một [D7]niềm nhớ hoang đường.