1. Rồi cũng thế thôi, một cuộc [Dm]đời
Hơn thua, danh [C]lợi, áng mây [Gm]trôi
Hoa tàn, trăng [C]khuyết, sông bồi, [F]lở
Bừng nở hoa [C]tâm, ánh rạng [Bb]ngời. [C][A7]
2. Chào đón Chư Tôn mỗi hạ [Dm]về
Như lên bờ giác, vượt sông [Gm]mê
Tăng thêm giới, [Bb]tuệ, thêm tình [F]đạo
Thêm nỗi an [Am]vui, giác-lộ [Dm]kề.
ĐK:
Ta [C]hãy tìm về chốn cũ [Dm]xưa
Chốn [C]xưa bờ giác vượt ba [F]thừa
Nơi [Gm]đây cõi tịnh là tâm [C]tịnh
Đây [Am]đức Từ-[F]Tôn sẵn đón [A7]chờ.
Nương [C]thuyền bát-nhã vượt sông [Dm]mê
Sắc [C]sắc, không không rõ mọi [F]bề
Không [C]sợ, không lo, không vướng bận
Đạt vô sở [Am]đắc, thẳng về [Dm]quê.
3. Nhìn kiếp nhân sinh vắng nụ [Dm]cười
Hoa tàn, trăng [Bb]lặn, áng mây [Gm]trôi
Bâng khuâng cánh nhạn hoàng hôn [F]đổ
Tỉnh giấc ba [Am]sinh, nhập tuyệt [Dm]vời.