1. Rồi cũng có lúc ta thản [G]nhiên [C]
Vòng tay thôi [Am]giữ nỗi chán [G]chường [C]
Ngày đêm sáng tối như nhập [Bm]một
Tiếng [Am]người cười khóc ta chẳng [D]hay.
2. Rồi cũng có lúc ta ngủ [G]quên [C]
Chìm trong tăm [Am]tối với ưu [G]phiền [C]
Lặng yên tháo gỡ dây chùm [Bm]gửi
Vô [Am]tình chùm [D7]gửi quấn chặt [G]thêm.
ĐK:
[G]Ta muốn [C]quên bên [Am]ta có một [C]người
[D]Ta có khi buông trôi mất niềm [G]vui
[Am]Cuộc đời bệnh hoạn hay ta [C]điên
Cuộc đời rạng [G]ngời hay âm u
Phải [A7]chăng là vì [D7]ta.
3. Rồi cũng có lúc ta nằm [G]yên [C]
Mộng mơ suy [Am]nghĩ đến lạ [G]thường [C]
Người ơi đi đi đừng trở [Bm]lại
Cho [Am]dù người [D7]biết ta còn [G]thương.