1. Có ai [Em]về tìm tuổi hoang sơ xin cho tôi [C]nhắn chốn xưa năm [Am]nào
Có ai [B]về mang tuổi thơ ngây xin cho tôi [B7]chút kỷ niệm trong [Em]đời
Còn [E7]đó tháp đôi cầu [Am]đôi tình [B7]mãi với hương thời [C]gian
Có còn nhớ [B7]không khung trời Quy Nhơn.
2. Tiếng chuông [Em]nhà thờ vọng đâu đây đưa ta đến [C]lớp guốc vang sân [Am]trường
Mắt môi [B]cười tuổi hồng vu vơ miên mang nỗi [B7]nhớ bước chân ta [Em]về
Phượng [E7]thắm nắng nghiêng bờ [Am]vai
Hạ [B7]trắng xốn xang lòng [C]ai
Có còn nhớ [B7]không có còn nhớ [Em]không.
ĐK: Quy Nhơn [Em]ơi những chiều gió lộng ngoài khơi
Mộ [C]Hàn sóng vỗ chơi [Am]vơi
Bãi cát [D]vàng in dấu chân [G]người [E7]
Quy Nhơn [Am]ơi [C]chiều tan lớp Trưng [Em]Vương
Rộn ràng phố Gia [D]Long [B7]ngập ngừng áo ai [Em]bay.
3. Biết bao [Em]giờ tìm lại trong tôi trùng trùng ký [C]ức dấu xưa nhạt [Am]nhòa
Biết bao [B]giờ tìm lại hương xưa dư âm tiếng [B7]hát vấn vương cung [Em]đàn
Biển [E7]vắng phố xưa chờ [Am]trông còn [B7]đó khúc ca hoài [C]mong
Có còn nhớ [B7]không, có còn nhớ [Em]không.