Những ngày xa quê [Am]hương là những ngày mang đau [F]thương
Một ngày xa quê hương là một ngày mang đau [E7]khổ
Một [Dm]ngày không nắng [Am]ấm và một ngày không mưa [E]rào
Một ngày thiếu hơi [E7]thở của đồng cỏ nước Việt [Am]Nam.
Đất nào sinh ra [Am]tôi mẹ hiền nào cưu mang [F]tôi
Miền nào nuôi thân tôi mà giờ này tôi xa [E]rồi
Này [Dm]dòng sông phơi [Am]nắng kìa ruộng đồng lúa chín [E]vàng
Giờ này đã xa [E7]vời và ngàn đời nhớ Việt [Am]Nam. [Dm][Am]
Hãy nhớ và hãy [Am]nhớ người Việt Nam đang lạc [F]loài
Hãy [Dm]thương và hãy [E]quý tình đồng [E7]bào ta với [Am]ta
Hãy biết và hãy [C]biết rồi ngày mai khi ta [F]về
Hãy nhóm ngọn lửa [E7]hồng thắp sáng vạn niềm [Am]tin.
Gió chiều mang hương [Am]quê lòng giật mình trong cơn [F]mê
Ngày buồn ôi lê thê mà hồn mình như ê [E]chề
Sài [Dm]Gòn ta vẫn [Am]nhớ, Đà Lạt chìm trong sương [E]mù
Chiều nào biển Vũng [E7]Tàu sóng tận cùng đến Cà [Am]Mau.
Nhớ nhiều quê hương [Am]ơi thật tận cùng xa xôi [F]thôi
Vùng trời Nha Trang xưa và dòng Đồng Nai lững [E]lờ
Nào [Dm]Cần Thơ nắng [Am]ấm, kìa ruộng đồng lúa chín [E]vàng
Giờ này đã xa [E7]rồi và ngàn đời nhớ Việt [Am]Nam.