1. Quê [Dm]tôi chập chùng non [F]xanh
Sông [C]Thu trôi dập dờn
Qua [Am]điệp trùng đồi [Dm]nương
Xuôi về với biển [Dm]lớn
Gió hiu [G]hiu ru bờ tre [Dm]làng
Nắng lung [G]linh trên đồng xanh mênh [A7]mang
Có cánh [Dm]cò có câu [C]hò chợt [A7]bay giữa [Dm]đồng
ĐK:
Quảng Nam quê [Bb]tôi thương nhớ đầy [D7]vơi
Thương dáng [G]ai bước vội qua [Dm]cầu
Mà lòng ngất [A7]say nhấp chén hồng [C]đào
Trong đêm rằm phố Hội lung [F]linh
Theo trăng [C]vàng về bên tháp [Dm]cổ.
Quảng Nam [Bb]ơi trăm núi nghìn [D7]sông
Tôi vẫn [G]mong có ngày sum [Dm]vầy
Từng đêm vẫn [A7]mơ chuyến đò trở [C]về
Chở nghĩa tình sâu nặng quê [F]hương
Đưa tôi [Gm]về Quảng [Dm]Nam
2. Tôi [Dm]yêu quê mình Quảng [F]Nam
Yêu [C]con sông hiền hòa
Yêu [Am]làng quê thân [Dm]thương
Yêu bờ tre xõa [Dm]tóc
Quắt quay [G]tim cơn lũ trôi [D7]đồng
Xót đau [G]quê hương chìm trong bão [A7]dông
Nhớ quê [Dm]nhà có những [C]chiều ruột [A7]đau chín [Dm]chiều.