1. Rồi yêu thương cũng [Am]chỉ có [G]trong hai chữ đã [F]từng
Đường đời không như [Am]ý, hóa [G]ra vẫn là người [C]dưng
Quên nhau thì [Dm]không đành, xót xa vô [G]cùng
Mà gần [Em]nhau sao nghe môi mắt vẫn mông [Am]lung
Người [Dm]hỡi, anh phải làm [G]sao.
2. Rời đi trong cay [Am]đắng, sẽ [G]thôi những lúc mong [F]chờ
Hoặc là bên anh [Am]mãi, dẫu [G]cho em thuộc về [C]ai
Buông tay thì [Dm]có gì khó đâu em [G]ơi
Chỉ vì [Em]anh không mong hai đứa phải xa [Am]rời
Người [Dm]hỡi, [Em]anh phải làm [Am]sao.
ĐK:
Nếu như bao ngày [F]qua bên nhau là đã [G]sai
Nếu hôm nay thời [Am]gian được quay trở [Em]lại
Vẫn xin cho được [F]yêu như khi thấy [G]em lần đầu [Am]tiên.
Nếu mai sau bình [F]yên của anh không có [G]em
Vẫn trong anh vẹn [Am]nguyên những kỷ niệm [Em]xưa
Bước qua những ngày [F]mưa chỉ mong trông thấy [G]em mỉm [Am]cười.
* [F]Rồi yêu thương có [G]chăng cũng là người [Am]dưng.