1. Một mùa thu vừa [D]qua, trời làm cơn mưa về [Bm]đây
Từng hạt mưa nhẹ [G]rơi xót xa bao nhiêu nỗi [A]buồn
Mình xa nhau thật [F#m]sao, nỡ đành sao nỡ đành [Bm]quên
Còn gì đâu để [G]nói với nhau cho đầy [A]vơi.
2. Đặt vào tay nụ [D]hôn, và ngàn lời yêu vừa [Bm]trao
Tình yêu anh và [G]em biết cho nhau thêm những [A]gì
Giờ tiễn bước người [F#m]đi biết ngày nào mới gặp [Bm]nhau
Lời cho nhau hạnh [G]phúc ước [A]mong quay [D]về.
Lặng nhìn nhau thật [D]lâu nhớ nhung bao nhiêu kỷ [F#m]niệm
Trời mùa đông lạnh [G]căm rét buốt đôi bàn [A]chân
Đong đầy nỗi [F#m]nhớ bấy nhiêu tôi với [Bm]nàng
Và lời biệt [G]khúc chất ngất phương trời [A]xa.
ĐK:
Này người ra đi thật [D]sao để nơi đây buồn [G]đau
Bỏ lại con tim nhỏ [F#m]nhoi với tôi bên giấc [Bm]mộng
Thà rằng khi xưa đừng [Em]trao dấu yêu bao mong [G]chờ
Giờ đành ra đi thật [A]sao xót xa cuộc đời tôi.
Một ngày em đi mùa [D]đông trái tim tôi thành [G]băng
Để lại con tim lẻ [F#m]loi nhớ thương tôi với [Bm]nàng
Mộng đẹp khi xưa thành [Em]đôi với anh em ước [G]thề
Để lại cho nhau tình [A]yêu khúc ca ta biệt [D]ly.