1. Từ khi em [G]đến mây bỗng [B7]xanh quanh đời [Em]tôi
Mùa hoa tim [G]tím cũng theo [Em]em trên bờ [Am]vai
Mắt thu em [C]hiền, hoa mộng xưa bỏ đi năm [D]nào
Nay về đây cười bên hiên [G]vắng.
2. Thời gian như [G]gió mang giấc [B7]mơ đi thật [Em]xa
Làn mây phiêu [G]lãng cho bóng [Em]em nay là [Am]mưa
Tháng năm đi [C]về phai nhạt màu bóng em trong [D]hồn
Mưa buồn tênh ngàn mưa cây [G]lá.
ĐK1:
[D]Những cánh bướm hoa [Am]hồng trở về cùng [Bm]em cho tôi ngẩn ngơ
[Am]Hoa bâng khuâng dưới mưa thơm như môi [Em]hồng gửi về [D]mộng [G]mơ
[C]Giấc mơ vẫn [G]quay đều, [Am]chiếc hôn giữa [C]mây trời. [D]
Hớ hơ hơ [Bm]hơ hớ [Em]hờ
ĐK2:
[D]Những cánh gió muôn [Am]trùng trở về cùng [Bm]em bao nhiêu lãng quên
[Am]Trăm hoa xưa ước mơ phiêu du muôn [Em]trùng chỉ còn [D]niềm [G]đau
[C]Giấc mơ vẫn [G]quay đều, [Am]giấc mơ đã [C]xa rồi. [D]
Hớ hơ hơ [Bm]hơ hớ [Em]hờ
* Đời xa [C]khuất [D]
Em rồi buồn [G]tênh [Em]
Chim hót [D]khan [Bm]
Nhung nhớ cây [Em]đàn.