1. Tự [Am]hỏi nếu trên [G]đời còn [Em]có những phép [Am]màu
Thì [F]hãy khiến lòng [G]anh được quên [C]hết [E]
Giữ [Am]mãi những kỉ [G]niệm giữ [Em]mãi những nỗi [Am]buồn
Chẳng [F]biết bước về [Em]đâu hai còn [Am]đường
2. Tự [Am]hỏi cớ sao [G]lòng vẫn [Em]cứ mãi cứ hy [Am]vọng
Dù [F]đã biết rằng [G]em không trở [C]về [E]
Và [Am]có phải câu [G]hứa, lời thề [Em]ước lúc [Am]xưa
Chỉ để [F]làm yên lòng [Em]anh khi rời [Am]xa
ĐK:
Phải [Am]chi khi ấy [G]nắm chặt bàn [F]tay em giữ [C]lại
Phải chi [Dm]ngày xưa biết [E]rằng như thế [F]nào là đúng [G]sai
Phải [Am]chi anh có [G]ai để cùng [F]chia những nỗi [C]buồn
Khỏi phải [Dm]cười để dấu [E7]đi đôi mắt [Am]cay
Phải [Am]chi em nhớ [G]anh và ngày [F]mai quay trở [C]lại
Nếu những [Dm]lời yêu có [E]thật em đã [F]chẳng rời xa [G]mãi
Phải [Am]chi những nỗi [G]đau theo màn [F]mưa phôi phai [C]hết
Để [Dm]anh thôi xót [E7]xa thôi mong [Am]chờ.