1. Lời [Dm]hứa đã phai dấu, tháng [Am]năm ta yêu người
[F]Cuộc tình lừa dối có được [Dm]gì?
Liều [Dm]thuốc đắng cay ấy, ngấm [Am]sâu trong con tim
[F]Lòng càng quên càng nhung nhớ.
Lời [Am]ai, thề xưa, còn đó những ân ái
Dấu [Bb]yêu tôi trao [C]em đâu xá [F]gì?
Mà [Gm]nay em vội quên, đành [F]chôn sâu vùi lấp
Giá [C]băng nơi hố sâu trong kiếp [Dm]tình.
2. Thời [Dm]gian đã xoá hết, dấu [Am]chân em bên đời
[F]Lời thề người hứa cho được [Dm]gì? (nay còn đâu?)
Ngoài [Dm]những tiếng dối trá, khuất [Am]nơi sau lưng tôi
[F]Rồi về bên vòng tay khác (lạ)
Vì [Am]sao tình yêu, người xem như trò chơi
Nhẫn [Bb]tâm em mua [C]vui mỗi lúc [F]buồn.
Về [Am]bên tôi mà em còn nhớ bóng hình khác
Lẽ [Bb]nào tôi yêu em lại là [C]người muộn màng đến [Dm]sau?
ĐK:
Thì [Bb]thôi em về đi, đi về [Am]vui bên người ta
Thà [Bb]tôi đi thật xa để chúc [F]người được hạnh phúc.
Ngậm [Gm]đắng nuốt nước mắt trôi vào [Dm]lòng mà câm nín
Tình [Bb]chết mãi vĩnh viễn trong lòng [A7]tôi.
Thì [Dm]thôi em về đi, cho dù [Am]tôi đang còn yêu
Lòng [Bb]tôi đang còn mong nhưng chẳng [F]cần tình lừa dối
Hạnh [Gm]phúc đã mãi mãi bay tan [Dm]tành tựa mây khói
Về đi [Bb]em, nước mắt cho người [C]giờ cũng đã hết
Thì [A7]thôi, em hãy hãy về [Dm]đi (Ok! Em về đi).