1. [C]Ơi người bạn Sài Gòn
Bao nhiêu [G]năm chung một lối [C]đường
Ngược dòng thời [G]gian nghe [Dm]lòng quặn thắt nhớ [G]thương. [Em]
[Dm]Ơi người bạn Sài [Em]Gòn
Thân đong [F]đưa mai nắng chiều [G]mưa
Buông xuôi [Em]trong kiếp sống mịt [Dm]mờ
Hỏi bây giờ cay đắng quen [G]chưa?
2. [C]Ơi người bạn Sài Gòn
Ta xa [G]nhau xa được mấy [C]mùa
Mà tưởng chừng [G]như cách [Dm]biệt đã mấy thiên [G]thu. [Em]
[Dm]Ơi người bạn Sài [Em]Gòn
Chia cho [F]ta câu hát sầu [G]bi
Mai đây [Em]mai con nước trở [Dm]về
Mình chung [G]cùng ngọt bùi hương [C]quê.
ĐK:
[F]Đêm đêm mặn bờ môi, [C]men rượu nồng [Em]say
Sao trong [Am]lòng nghe vẫn chưa [Dm]đầy. [G]
[Dm]Xa xa vời vợi xa, sau chẳng phai nhoà
Bao kỷ niệm vui buồn ngày [G]qua.
3. [C]Ơi người bạn Sài Gòn
Tuy bôn [G]ba phiêu bạt xứ [C]người
Đường đời ngược [G]xuôi
Đêm [Dm]ngày thương nhớ khôn [G]nguôi. [Em]
[Dm]Ơi người bạn Sài [Em]Gòn
Ta ra [F]đi cách mấy trùng [G]dương
Nhưng con [Em]tim ta vẫn ở [Dm]lại
Cùng đau [G]buồn một trời quê [C]hương.