1. Vẫn nhớ quê [Dm]nhà trên nụ [C]hôn thời ấu [Dm]thơ
Đã vỡ tan rồi trong giọt [G]mưa vừa thoáng [Dm]qua
Giọng hát thiết [Am]tha về mưa [G]tôi ở Ban [Dm]Mê
Cỏ lấp dấu [F]giầy nơi vườn [Am]xưa và ai đó
[C]Đã không quay [Dm]về sau nhiều [Am]năm lạc chốn quê [Dm]nhà.
Mùa hoa úa [Am]nhàu những trái [G]úa dưới chiều lang [Dm]thang
Dựa lưng núi [F]ngồi nghe buồn [Am]theo từng cơn gió
[C]Hắt hiu bay [Dm]về cho mùa [Am]hoa nở tím quê [Dm]nhà.
2. Vẫn nhớ quê [Dm]nhà trong vòng [C]tay người đã [Dm]xa
Dẫu có phai nhòa như giọt [G]sương vừa thoáng [Dm]qua
Đàn ai mới [Am]so sợi mưa [G]rơi ở Ban [Dm]Mê
Ngày thắp cơn [F]buồn thương bờ [Am]vai người xưa đó
[C]Đã xa tay [Dm]rồi sau nhiều [Am]năm lạc chốn quê [Dm]nhà
Mùa xuân đã [Am]về gió sướt [G]mướt dưới chiều nghiêng [Dm]nghiêng
Xõa tóc dáng [F]ngồi em hồ [Am]như một câu hát
[C]Thoáng trên môi [Dm]hồng đã mù [Am]xa tựa bóng quê [Dm]nhà.
* Đường [Dm]về còn trắc [A7]trở
Mẹ [Bb]già đốt nén [Gm]nhang
Gởi [G]lên màu trời [D]úa
Mà [C]thương chiều đã [Am]úa
Ôi giọt lệ chứa [G]chan
Ôi [E7]giọt lệ vỡ [F]tan
Theo [E7]từng tiếng quê [Am]nhà