1. [G]Ngày hôm qua không ai cạnh [D]đâu
Ngồi ngoài phố mưa rơi trên [Em]đầu
Ngày thì ngắn cô đơn đã [C]lâu
[G]Nhiều niềm vui đấy cũng đến rồi [D]đi
Chợt nhận ra ta đang thiếu [Em]gì
Nụ cười đó chỉ là cố [C]ý.
T-ĐK:
[Am]Rồi gặp nhau thấy [Bm]sao thật [G]lạ
Có [C]quen gì đâu sao [D]bỗng thế gian bừng [G]sáng
[Am]Ngồi bên nhau muốn [Bm]ôm thật [G]lâu
Và [Em]muốn gần mãi cho [Am]đến khi già
Và [C]môi chợt khẽ gọi nhau là mái [D]nhà.
ĐK:
Ở đây có [G]nắng để [D]ta từng không dám [Em]mơ ta không thể [C]ngờ
Ở đây có [G]nắng là [D]khi giờ đây có [Em]nhau về lâu mãi [C]sau
Từ đây có [G]nắng ồ [D]không gì khác chính [Em]là tình yêu đã [C]mang
Được hai trái [G]tim xa lạ thành [D]một câu [G]ca [D]
Thành một câu [C]ca [D]
Thành một câu [G]ca [D][Em][C]
2. [G]Ngày hôm nay thấy rất hồn [D]nhiên
Ngồi bên hiên nghe mưa rất [Em]hiền
Lòng nhẹ nhõm không còn ưu [C]phiền
[G]Chẳng phải cuộc sống dễ dàng [D]hơn
Chẳng phải vì không buồn lo vấn [Em]vương
Mà vì đã có ai cùng chung [C]đường.