1. [Am]Sài gòn rơi nước mắt con [G]đường bổng yên lặng [F]Tiếng khóc ai [G]oán than
[Am]Sài gòn giờ không thấy tấp [G]nập tiếng xe cộ [F]mọi thứ như [Em]ngủ yên
[Dm]Thương những người công nhân những người xa quê phải nuốt nước mắt không nơi đi [Am]về
Sài gòn tôi ơi hãy giang đôi tay cứu lấy những đứa con của [F]mình
Mong bao nhiêu đớn đâu sẽ về [E7]lại bên nhau
2. [Am]Sài gòn ca dương tính đang [G]ở mức báo động [F]với những ca [G]tử vong
[Am]Sài gòn buông tiếng khóc im [G]lặng đến đâu lòng [F]Tận thế rồi [Em]phải không
[Dm]Khi nhìn người ra đi để lại con thơ cũng có những kẻ không nơi nương [Am]nhờ
Phải đi xin ăn phải lê đôi chân, phải nuốt nước mắt xin cứu [F]trợ
Nếu cho tôi một ước mơ chỉ mong người [E7]người nhà nhà điều được no ấm
ĐK: Sài gòn người [Am]khóc giữa cơn mưa khi nhìn [F]những cảnh tiển đưa
Dù lòng rất [G]đau nhưng do covy nên không ai [C]được đến gần
[Dm]Chứng kiến tất cả hàng ngàn nỗi [Am]đau
Dù là không quen biết [B7]nhau cũng rơi nước [E7]mắt
Sài gòn quặn [Am]thắt những cơn đau bao người [F]thức suốt đêm thâu
Ngàn lời cảm [G]ơn tất cả anh em đang chung tay [C]nơi tuyến đầu
[Dm]ai ai cũng muốn ở yên ở [Am]nhà vậy thì ai sẽ chiến [F]đấu
[E7]Cảm ơn những chiến binh Việt [Am]Nam