1. [C]Một mình trong [G]đêm
Khi [C]phố đông đã quạnh [G]vắng
[Am]Tự hỏi mình [G]rằng sao em
Lặng [Dm]im khi anh ghé [G]thăm.
2. [C]Có phải những nỗi [G]đau
Anh [C]đã mang đến cho [G]người
Đã [Am]khiến em muốn quên [G]hết yêu thương,
Còn [F]anh thì [G]mãi vô [C]tâm..
Anh vẫn [Am]cứ ngu [C]ngốc
Không biết [F]em vẫn ngóng trông từng [C]đêm
Để từng [Dm]ngày em mang [C]những niềm đau không [G]dứt
ĐK:
[C]Thương em thương rất [G]nhiều
Và rằng [Am]anh sai anh sai rất [C]nhiều
Tình yêu [F]đã có lúc thăng [C]trầm, anh biết
Nhưng bên [Dm]người là niềm hạnh [G]phúc
Người ơi [C]thương em thương rất [G]nhiều
Một lần thôi [Am]cho anh xin người [Dm]nhé
Được bên [G]em, được hôn em và nói yêu [C]em
* [F]Xin em yêu tha [C]thứ cho anh
Khi [Em]để em tan trong nỗi [Am]đau
Xin em [Dm]hãy về đây, người [G]hỡi.