1. Anh cũng biết [D]nhớ, anh cũng biết [A]nghĩ
Anh cũng đã [Bm]biết, đôi mình như thế [F#m]nào
Có lúc như gần [G]nhau, có lúc như chẳng [D]quen
Chẳng [Em]nói nên những yêu thương trôi xa [A]dần.
2. Hãy cho anh [D]thấy, hãy cho anh [A]biết
Hãy để cảm [Bm]xúc đôi ta gần sát [F#m]lại
Yêu thương có phải vì [G]ai đâu mà chính là [D]cho mình
Ngày [Em]trôi qua đi lại dài thêm, lòng anh lại bao nỗi nhớ không [A]nguôi.
Và [F#m]nếu mai đây không còn [Bm]yêu như lúc đầu
Và [F#m]nếu mai đây quãng đường anh [Bm]đi không còn ai
Thì [G]anh phải làm sao, để [Em]níu những yêu thương về lại nơi [A]đây
ĐK:
Nơi đâu cho em bình [D]yên khi cô đơn quay trở [A]về
Nơi đâu cho em hạnh [Bm]phúc như trong mơ em vẫn [F#m]chờ
Ngày qua lặng [G]lẽ, nhớ đến những [D]lúc gần kề
Có [Em]chăng là anh đã đánh mất người yêu [A]thương.
Nơi đâu cho em cảm [D]thấy khi bên anh là bến [A]bờ
Nơi đâu cho em cùng [Bm]bước đi bên anh đến trọn [F#m]đời
Giá như nỗi [G]nhớ có thể theo những gì anh đã [D]nghĩ cho em
Bao nhiêu yêu [Em]thương thì thành nhớ, bao nhiêu nợ [A]để là của nhau
Còn gì ngoài là nhớ nhung đêm mong như gần [D]lại.