1. Một mình câm [Em]nín với những nỗi đau thầm kín
Một mình im [Am]tiếng với những mối ưu phiền riêng
Ngày trôi tháng [D]trôi lãng quên người mang nỗi [B7]niềm
Ngày trôi tháng [Em]trôi góp [D]thêm ít nhiều ưu [B7]phiền.
2. Một mình đêm [Em]vắng im nghe bước đi thời gian
Một mình đêm [Am]vắng im nghe tiếng xưa thở than
Ngoài hiên lá [D]rơi ngỡ như từ xa cuối [B7]trời
Mùa thu đến nơi nhắc ta quãng ngày cuối [Em]đời.
ĐK:
[Em]Còn đây tiếng tơ đàn một thời xuân [Am]thắm
Ngày xưa ấy trong đời lòng còn say [C]đắm
Khi tàn giấc [D]mơ sau đêm [G]dài
Còn [Am]đấy khói sương u [C]hoài
Như [D]dĩ vãng chưa nhạt [B7]phai.
3. Làm sao chôn [Em]lấp hết những nỗi đau thầm kín
Làm sao vùi [Am]lấp hết những mối ưu phiền riêng
Dòng sông cuốn [D]trôi nước đi còn đây bến [G]bờ
Ngày trôi tháng [D]trôi vẫn [B7]còn niềm đau lúc [Em]xưa.