[Dm]Khi người ta [Bb]khóc nước mắt [C]rơi là lẽ bình [F]thường [A7]
Nhưng [Dm]khi lòng ta tan [Bb]nát có biết [C]cho nỗi đau ngày [F]tháng
Tình yêu [Gm]đến in sâu vào [C]hồn
Và người đã [F]đến cho ta biết yêu là [Bb]gì
Hỡi [E7]anh người dấu [A7]yêu.
Dù em vẫn [Dm]biết đến với [C]anh là quá vội [F]vàng [A7]
Khi [Dm]yêu lòng em đâu [Bb]nghĩ có ai [C]kia với anh ngày [F]tháng
Dù vẫn [Gm]biết yêu anh muộn [C]màng
Mà lòng vẫn [F]cứ nuôi bao giấc mơ êm [Bb]đềm
Chút yêu [C]thương giờ tan [Dm]biến.
Từ khi anh [Gm]đến em đã chân trời và nắng [Bb]ấm
Từ khi anh [Dm]đến mang theo ngàn màu sắc [F]thắm
Thắp cho đời [C]em bình minh chiếu [A7]sáng.
Từ khi anh [Gm]đến em đã biết môi cười rộn [Bb]rã
Từ khi anh [Dm]đến cho tim em ngàn nỗi [F]nhớ
Cám ơn [C]anh vì đã cho [A7]em nỗi đau ngọt [Dm]ngào.