1. [F]Anh mang yêu thương chỉ để [G]dành đến em
Còn em [Em]đã trao người [Am]khác
[Dm]Nuốt nước mắt sâu [G]trong lòng này khi nghĩ [C]đến em.
Ngày hạnh [F]phúc ấy có lẽ chỉ mình [G]anh biết thôi
Bởi anh [Em]chỉ yêu đơn phương mình [Am]anh
[Dm]Tình yêu ngày qua em [G]dành cho anh [C]là gì?
ĐK:
Hỏi [C]thế gian trên đời nơi [G]đâu để có tình yêu thật [Am]sự
Khi ai cũng [Dm]dối lừa khi trong tình [G]yêu ai cũng đều [C]tính toan
Hỏi thế gian khi hai người yêu [G]nhau bỏ lại một [Am]người
Người ấy sẽ [Dm]thế nào ngày [G]mai sẽ ra [C]sao.
2. Chuyện tình [F]ta bao lâu nay như trò [G]đùa thế gian
Lại rồi cứ [Em]đến xong rồi [Am]đi
[Dm]Em cho anh bao [G]giấc mơ ngoan rồi lại [C]biến tan.
Ngày tận [F]thế ấy có lẽ chỉ mình [G]anh biết thôi
Bởi thực [Em]tế em đâu quan trọng [Am]anh
[Dm]Vậy anh chẳng có [G]lý do mà [C]trách em.
* Vì anh [Dm]biết anh [G]đang ở ví trí [C]nào.
[C]Đêm sáng [Em]đêm
[Am]Anh vẫn đi [F]tìm
[Dm]Tìm lại [G]những kỷ niệm đã [C]qua.
[C]Đêm sáng [Em]đêm
[Am]Vẫn có một [F]người
[Dm]Ngồi ngóng [G]em về [C]đây.
[C]Đêm sáng [Em]đêm
[Am]Anh vẫn đi [F]tìm
[Dm]Tìm lại [G]những kỷ niệm đã [C]qua.
[C]Trong bóng [Em]đêm
[Am]Vẫn có một [F]người
[Dm]Ngồi nhớ [G]em trong cơn [C]say
[Dm]Ngồi nhớ [G]em trong cơn [C]say.