1. Phố buồn một mình [Am]tôi bước lê chân nặng [Dm]nề
Mang suy tư rã [F]rời, [G]trời lất phất mưa [C]rơi
Đường hoang [Em]vắng, phố thênh thang im [C]lìm
Đã [Am]len sâu vào [Dm]hồn một nỗi buồn không viết thành [E7]tên.
2. Nhớ ngày mình bên [Am]nhau, đón đưa trên phố [Dm]này
Vòng tay nhau hẹn [F]thề, [G]tình mình mãi không [C]phai
Mà giờ [Em]đây bước đơn côi phố [C]buồn
Em [A7]đã xa ta [Dm]rồi, ta [E7]chìm vào những cơn [Am]say.
ĐK:
[Em]Biết em xa [Am]rồi sao [A7]lòng vẫn nhớ thương [Dm]nhiều
Để từng đêm [F]về bên gác [G]lạnh khói thuốc vàng [C]tay
Cùng cơn [Em]say, nhạc ru khúc men [G]nồng
[A7]Ái ân hôm [Dm]nào xin trả [E7]lại theo bước người [Am]đi.
3. Phố buồn càng buồn [Am]thêm, ta với ta âm [Dm]thầm
Con phố không [F]người đêm giá [G]lạnh gió rét từng [C]cơn
Trời về [Em]khuya, phố thênh thang u [C]sầu
Hãy [A7]mang đi nỗi [Dm]buồn một nỗi [E7]buồn không viết thành [Am]tên.