1. [Am]Có những nổi [Em]buồn, người nhạc [F]sĩ dấu trong nốt [C]nhạc
[Am]Có những nổi [Em]buồn, người thi [F]sĩ viết nên thành [Dm]thơ
Buồn [F]vẫn đâu đó ở [Dm]quanh ta, không có buồn [C]đau,
thì làm sao biết được niềm [E7]vui.
2. [Am]Mấy ai trên [Em]đời, chẳng có [F]lúc vấn vương nỗi [C]buồn
[Am]Có khi vui [Em]cười, mà nước [F]mắt thấm sâu vào [D]tim
Buồn [F]lúc ngăn cách, buồn [Dm]chia xa, tan vỡ biệt [C]ly,
buồn nhớ mông [E7]lung khi vắng [Am]người.
ĐK : Giọt lệ sầu [Dm]hoen khóe mi, mỗi khi buồn [C]vương mắt ai
Một mình lẽ [Dm]loi trong đêm, cô đơn cũng nghe buồn [C]tênh
Chiều về nhìn [F]mưa rơi rơi, bâng [Dm]khuâng sao buồn tê [E7]tái
Đừng bận lòng [Dm]lo lắng chi, hãy luôn cười [C]tươi nhé em
Vị buồn là [Dm]men chua cay, hương say thoáng qua mà [C]thôi
Cuộc đời này [F]không như mơ, luôn [Dm]luôn [E7]phải có buồn [Am]vui.