Ngày anh [Dm]đi [F]
Còn lại trong [Gm]em là những ký [Am]ức
Dẫu có nhạt nhòa nhưng đấy không là phôi [A7]pha
Ngày anh [Dm]đi
[A7]Góc vườn xưa lũ [Dm]Quyên thầm thì xao xác [Gm]hỏi
[Dm]Cỏ ngơ ngác nhớ [C]nhung và đất vỡ [A7]ra [Dm]nghìn lời trăn [A7]trối
[Dm]Và đất vỡ [Am]ra [A7]nghìn lời trối [Dm]trăn.
[F]Anh đi [Dm]rồi [Gm]em vẫn ngồi [Dm]đây
[Bb]Nhìn với theo bóng [C]hình yêu [F]thương
Mờ [Dm]dần trong bóng [A7]đêm
Mà [Dm]không sao thốt [F]lên được một tiếng [A7]gọi
Để hỏi có khi [Dm]nào tim em vỡ [Bb]toang [A7]không [Dm]anh.
Anh đi [Dm]rồi [Bb]
Khi em [Dm]choàng tỉnh một cơn [F]mê
Mới biết [Dm]vị mặn của nước mắt là có [Gm]thật [Bb]
Biết thế [A7]nào là [Bb]giọt lệ cho ngàn [A7]sau.
Ngày anh [Dm]đi
Dòng dạ [Bb]khúc vẫn mềm mại [C]trôi
Đưa anh [Gm]đi [Bb]về một miền xa [F]lắm
[C]Nơi ấy cỏ [Am]cây không [A7]biết ngậm [Dm]ngùi.