1. [Am]Lòng người bao gian dối lọc [G]lừa cũng vì tiền, [F]ngẫm nghĩ sao [C]đắng cay
[Am]Đời chẳng có tiếng nói cũng [G]vì thiếu đồng tiền, [F]mới biết sao [E]bất công
[Dm]Ôi giàu nghèo hơn ai hay đời toàn chua cay vẫn biết kiếp sống luôn như thế [Am]này
Tiền tài ghanh đua đồng tiền như vua mới thấy đó thế gian cợt [F]đùa
Khi nhân gian kia bao ghét ghanh, thấy lòng [E7]người gian manh.
2. [Am]Mình làm sao biết trước sự [G]đời bởi lòng người, [F]chỉ sống giả [C]dối thôi
[Am]Đồng tiền không có lỗi chỉ [G]là ở con người, [F]vì quá tham [E]thế thôi
[Dm]Khi tiền tài vây quanh lòng người gian manh đánh mất tất cả anh em bạn [Am]bè
Rồi khi nhận ra còn ai bên ta nuối tiếc biết trắng tay muộn [F]màng
Vua kia đâu xa, sai khiến ta chính là bạc [E7]tiền làm cuộc đời mình chua chát.
ĐK: Đồng tiền là [Am]thước kế thâm sâu, đo lường [F]cách sống ra sao
Người đời vẫn [G]hay “đua nhau, tranh nhau, ghanh nhau” tình [C]nghĩa chẳng màng
[Dm]Bao nhiêu năm trôi nào anh hiểu [Am]được
vì lòng người đầy dối [Bdim]gian và đầy toan [E7]tính.
Họ hàng giờ [Am]dối trá ghanh đua, bao người [F]sống cứ hơn thua
Tiền bạc bủa [G]vây anh em quay lưng, bao nhiêu người [C]thân cũng vậy
[Dm]Thương cho cuộc đời từng đêm vẫn [Am]ngồi và trầm tư ta suy [F]nghĩ,
[E7]nhân gian tham lam nên đổi [Am]thay.