1. Trăm [Am]sông cũng về với biển
Con sóng bao [G]năm âu yếm vỗ vào [Am]bờ
Ai có đi [C]xa đến tận cùng [F]trời
Hằng đêm vẫn [Dm]nhớ thương [F]về [E7]quê mẹ [Am]ơi.
ĐK1:
Bởi quá [F]yêu [Dm]không thể hát bằng [Am]lời em hoá [F]đá [Dm]
Để được nằm với [Am]đất, tóc xoã ngực [F]trần tắm [G]gió biển [C]Đông
Giữ [Am]trọn lòng trinh [Dm]nguyên [G]như rừng Cúc [E7]Phương.
Bởi quá [F]thương [Dm]không thể hát bằng [Am]lời
Em làm cánh [Dm]chim [G]bay giữa bầu [C]trời
Để được [F]nhìn non [G]nước đẹp [Am]tươi
Nhìn cờ hồng [G]bay [E7]giữa màu xanh Quỳnh [Am]Lưu.
2. Quê [Am]hương mỗi người chỉ một
Câu hát theo [G]em đi suốt cả cuộc [Am]đời
Câu hát thân [C]thương xao động lòng [F]người
Đậm sâu nỗi [Dm]nhớ Ninh [F]Bình [E7]quê mẹ [Am]ơi.
ĐK2:
Về cố [F]đô [Dm]thăm mảnh đất tình [Am]người, sông với [F]núi [Dm]
Thành bài ca đất [Am]nước Bích Động, Lam [F]Chùa lấp [G]lánh Động [C]Tiên
Mỗi [Am]lần thăm Hoa [Dm]Lư, [G]trăm lần kính [E7]yêu.
Đẹp biết [F]bao [Dm]ôi mảnh đất mẹ [Am]hiền
Vang vọng Kim [Dm]Sơn [G]chuông đổ từng [C]hồi
Khúc tình [F]ca thương [G]nhớ đầy [Am]vơi
Ngọt ngào lời [G]ru của [E7]mẹ Ninh Bình [Am]ơi.