1. [Dm]Có không em một tình [Am]yêu gọi là mãi mãi
Khi cứ [Gm]ngỡ bên nhau thật [C]lâu sẽ không [F]xa rời
Tưởng [Bb]rằng cứ thế hạnh phúc đặt niềm [Am]tin trao hết cho người
Nhưng không đón [Gm]được một ngày chúng [Am]ta phải nói chia [Dm]tay.
2. Hạnh [Bb]phúc em vẫn tìm kiếm người [Am]ấy nào đâu phải anh
Để một [Gm]ngày tồi tệ điều anh [C]lo cũng đã [F]đến
Là [Bb]mưa hay nước mắt rơi làm trôi [Am]đi hạnh phúc trong anh
Chiếc ô [Gm]nhỏ chẳng thế chở [Am]che cho ba [Dm]người.
ĐK:
Đặt niềm [Bb]tin trao cho một người mà mình yêu [Am]nhất phải chăng sai lầm
Dành tất [Gm]cả yêu thương chẳng [C]chút do dự mà [F]em nay đã vô tâm đánh rơi
Một người [Bb]bước một người cứ đợi làm khoảng [Am]cách cứ thế xa dần
Trái đất [Gm]tròn mà sao gặp [Am]nhau ta cứ vô [Dm]tình.
3. [Bb]Dặn lòng không được khóc để em bước [Am]đi một cách nhẹ nhàng
Cớ sao [Gm]em vừa đi giọt nước [C]mắt không thể che [F]giấu
Là [Bb]mưa hay nước mắt rơi làm trôi [Am]đi hạnh phúc trong anh
Chiếc ô [Gm]nhỏ chẳng thế chở [Am]che cho ba [Dm]người.
ĐK:
Đặt niềm [Bb]tin trao cho một người mà mình yêu [Am]nhất phải chăng sai lầm
Dành tất [Gm]cả yêu thương chẳng [C]chút do dự mà [F]em nay đã vô tâm đánh rơi
Một người [Bb]bước một người cứ đợi làm khoảng [Am]cách cứ thế xa dần
Trái đất [Gm]tròn mà sao gặp [Am]nhau ta cứ vô [Dm]tình.
* [Bb]Nước mắt chẳng thể rơi em ở lại [Am]bên anh như lúc xưa
Có hai [Gm]người người mình yêu nhất lại làm [A7]con tim ta tan vỡ.
ĐK:
Đặt niềm [Bb]tin trao cho một người mà mình yêu [Am]nhất phải chăng sai lầm
Dành tất [Gm]cả yêu thương chẳng [C]chút do dự mà [F]em nay đã vô tâm đánh rơi
Một người [Bb]bước một người cứ đợi làm khoảng [Am]cách cứ thế xa dần
Trái đất [Gm]tròn mà sao gặp [Am]nhau ta cứ vô [Dm]tình.