1. Xin cám ơn người cho ta niềm [Am]đau
[Dm]Xin cám ơn người cho [E7]ta ngàn tiếng tơ [Am]sầu
Tình ấy đã [F]chết, đã [G]tan như khói hương [C]rồi
Đã [Dm]trôi theo áng mấy [Bdim]trời, chìm [E7]vào thiên thu mãi mãi.
2. Qua tháng năm dài, ôm cuộc tình [Am]si
[Dm]Thân xác rã rời trong [E7]ta hằn sâu bóng [Am]hình
Dù có tiếc [F]nuối vấn [G]vương tình cũng xa [C]rồi
Có [Dm]đau thì cũng muộn [Bdim]màng, chỉ [E7]mình tôi riêng [Am]mang.
ĐK:
Người [Am]hỡi ân tình [F]đó bao nồng [Dm]thắm ta đã trao [Am]người
Người [Dm]hỡi ân tình [Bb]đó, không còn [Bdim]nữa ta còn thiết [F]tha mong [E7]chờ
Lệ [Am]này dành riêng cho [C]ai tình [Dm]này chìm trong cơn [F]say
Nhạt [Am7b5]nhòa tàn trong mưa [Bdim]bay xót [E7]xa một mối tình [Am]vay.
3. Thôi đã qua rồi ta còn niềm [Am]đau
[Dm]Giây phút bên người yêu [E7]thương giờ đã xa [Am]rồi
Sầu mãi chất [F]ngất xót [G]xa tan nát tim [C]này
Tiếc [Dm]thương thôi cũng [Bdim]đành lời [E7]này dành cho riêng [Am]em.