1. Hãy hôn [C]nhau, mỗi lần đôi ta nói [G]câu, tạm biệt
Từng nụ [Am]hôn, như nói ngàn [Em]lời
Là lời cảm [F]ơn, cuộc [G]đời, đã cho đôi [Em]ta gặp [A7]nhau
Dù [Dm]bao khổ đau ta sớt chia cùng [G]nhau.
Hãy hôn [C]nhau, cho dù ta chưa nói [G]câu, tạm biệt
Để ngày không [Am]em anh sẽ thôi hy [Em]vọng
Để thôi luyến [F]lưu những câu [G]chuyện và ký ức [Em]kia sẽ ngủ [A7]quên
Để [Dm]anh quên đi ánh mắt em hồn [G]nhiên ngày nào.
ĐK:
Thế nên mỗi [F]ngày sang [G]
Mình [Em]yêu nhau thêm một [Am]chút
Mỗi khi từ [Dm]biệt nhau, đừng vội [G]quên trao nhau chiếc hôn.
Nếu như, [F]trần gian [G]
Là [Em]nỗi buồn quá [Am]lớn
Hãy hôn [Dm]nhau cho quên hết những u hoài
Đừng để tình [G]khóc cho ngày sau
Em [C]ơi.
2. Hãy hôn [C]nhau, mỗi lần đôi ta nói [G]câu, tạm biệt
Những nụ [Am]hôn, như nói ngàn [Em]lời
Để anh luyến [F]lưu bao câu [G]chuyện để em vẽ [Em]nên những ngày [A7]thơ
Ngày đôi [Dm]ta luôn có nhau trong vòng tay [G]ấy.
Hãy hôn [C]nhau, cho dù ta sẽ nói [G]câu, tạm biệt
Để ngày không [Am]em anh sẽ thôi hy [Em]vọng
Để thôi luyến [F]lưu những câu [G]chuyện và ký ức [Em]kia sẽ ngủ [A7]quên
Để [Dm]anh quên đi ánh mắt em hồn [G]nhiên ấy.