1. Mẹ [Em]ơi, con nhớ nhà, nhà [Am]mình giờ ra sao
Sáng [D]nay, con vừa nghe tin bão [G]về
Lòng [E]con như rối [E7]bời khi không giúp [Am]ích được gì
Kể từ [C]nay, con sẽ cố đi làm [B7]thêm.
Thành [Em]phố to lắm mẹ, rộng [Am]và đẹp như mơ
Thế [D]nhưng lòng người đôi khi chật [G]quá
Đường [E]đi nghe mỏi [E7]mệt nhưng con chẳng [Am]biết dựa vào ai
Người thì đông, tình thì không
Tìm [C]đâu ra nơi chân thành như gia đình [B7]ta.
ĐK:
[Em]Mẹ cha yên lòng [Am]nhé, [D]một mai con mạnh [G]mẽ
[C]Nguyện trong tim này [Am]sẽ quay [B7]về bên bao chở [Em]che
[E7]Lời con đã từng [Am]hứa, [D]nặng thêm trăm lần [G]nữa
[C]Dòng thư như ẩn [Am]chứa biết bao nhiêu khát [B7]khao bữa cơm [Em]nhà.
2. Mẹ [Em]ơi, con biết rồi nghèo [Am]thì người ta khinh
Xấu [D]như con đây cũng là cái [G]tội
Con [E]không quen dẫm [E7]đạp lên nhau để [Am]sống nên chẳng sao
Mẹ yên [C]tâm, phù phiếm không thể làm [B7]hư con đâu.
Mẹ [Em]ơi, con muốn về từ [Am]ngày rời xa quê
Vẫn [D]chưa đêm nào con được tròn [G]giấc
Nhìn [E]ra bao ánh [E7]đèn lung linh phố [Am]xá hoa lệ kia
Lệ cho ai? Hoa cho ai?
Người [C]ta cũng như con, đêm ngày bon chen tìm [B7]lối.