1. [G]Nhớ người, tiếng [Em]gió thổi qua cho lòng
[C]Nhớ mùi [Am]hương, ôi buồn đến [D7]thế
[G]Nhớ người, thấy [Em]bóng ai trên đường [C]chiều
[Am]Ngỡ [D7]là [Cm]em, ôi tim nhói [G]đau.
2. [G]Nhớ người, trong [Em]nắng lung linh giọt buồn
[C]Nhớ nụ cười [Am]ai, ôi hiền đến [D7]thế
[G]Bóng người vẫn [Em]sống trong tôi bao [C]ngày [Am]đêm
[D7]Cùng [Cm]tôi trên vạn nẻo [G]đường.
ĐK:
[G]Em là tia [Em]nắng ấm lòng [C]tôi chiều xế [Bm]tàn
[D]Em, dòng suối [Am]mát lòng [D]tôi [C]luôn tươi [B7]mãi
[G]Em, nguồn hạnh [Em]phúc vui bình [C]yên tôi mãi [Bm]tìm
[D]Em mang sức [Aam]sống vào cuộc [D7]đời hoa ngát [G]hương.
3. [G]Nhớ người, tiếng [Em]gió bay qua tôi vẫn [C]nhớ người
[Am]Em bây giờ nơi [D7]đâu?
[G]Nhớ người, trong [Em]nắng lung linh tôi [C]chợt [Am]đau
[D7]Chợt [Cm]mong em tôi trở [G]về.