1. Nhìn lên ảnh [G]Mẹ tay bồng [Am]Giêsu
Con như chợt [Bm]thấy một trời yêu [C]thương
Bao la hạnh [E7]phúc, một vực sâu khoan [Am]dung
Nơi ánh mắt [A7]Mẹ từ nhân biết [D7]bao.
ĐK:
[G]Ôi! Mẹ [Em]Maria là cả bến [C]che
Mẹ đang ở [Am]đó ánh mắt dịu [D]hiền
Chờ con chạy [Am]đến [D7]để Mẹ ủi [G]an
[D7]Để Mẹ chở [G]che.
2. Nhìn lên ảnh [G]Mẹ, Mẹ hằng cứu [Am]giúp
Như nghe Mẹ [Bm]nói: “Mẹ là mẹ [C]con
Sao con chẳng [E7]nhớ dù con ra [Am]sao
Mẹ vẫn yêu [A7]con, Mẹ sẽ cứu [D7]con”.
ĐK:
[G]Ôi! Mẹ [Em]Maria là cả bến [C]che
Mẹ đang ở [Am]đó ánh mắt dịu [D]hiền
Chờ con chạy [Am]đến [D7]để Mẹ ủi [G]an
[D7]Để Mẹ chở [G]che.
3. Đời con có [G]Mẹ thật là diễm [Am]phúc
Bao nhiêu hoạ [Bm]phúc, được Mẹ quan [C]tâm
Lo toan mọi [E7]lúc, ngày mai ra [Am]sao
Thì đã có [A7]Mẹ, còn lo lắng [D7]chi.
ĐK:
[G]Ôi! Mẹ [Em]Maria là cả bến [C]che
Mẹ đang ở [Am]đó ánh mắt dịu [D]hiền
Chờ con chạy [Am]đến [D7]để Mẹ ủi [G]an
[D7]Để Mẹ chở [G]che.