1. Có lẽ là [Am]sau những trải nghiệm đầy đau thương và căm phẫn
Em vẫn nhẫn [G]tâm trong mắt của anh dù anh cố giữ cho tâm nhẫn
Bới móc tâm [F]can nhau ra 1 lần và 1 lần đau thấu trời
Đau ở [C]đây có nghĩa là điên đi kèm nước mắt và máu người
Em thay [Dm]đổi vì anh chưa nhỉ ? Có thấy đổi không ? Đâu thấy !
Thế trước [Am]kia mình mang danh nghĩa là người yêu của nhau đấy
Em cứ mơ [Dm]mộng cho những nụ tình khi trời còn sương còn sớm
Cách em [E7]yêu đủ để chứng tỏ anh thà 1 mình còn hơn.
Không có [Am]em, anh vẫn sống dù rằng khá khó thích nghi
Nhưng chắc [G]chắn là những nỗi lo phiền phức đời anh ít đi
Sao có thể [F]sống cho vừa ý em, lòng em em còn khó đoán
Con người [C]anh em không chấp nhận thì tiếp tục không có đáng
“Em xin [Dm]lỗi, nếu như biết .. ngày đó em không chọn anh ” ?
Vẽ trái [Am]tim bằng 1 nét bút mà em mưu cầu tròn cạnh ?
Chữ “Thương” của [Dm]em chỉ bằng chữ “Nhận” hết điều tuyệt vời nhất
Đời nợ [E7]anh 1 lời xin lỗi vì “Hận” tận cùng trời đất !
Hook:
Kể từ bây [Am]giờ (Từ bây giờ) …em đừng nhắc [G]tên anh nữa được không ?
Không là [F]bạn, không người yêu cũ , tránh khỏi tầm [C]mắt nhau có được không ?
Cách anh [F]sống là từ em ra, nhân ai [Em]gieo sao giờ anh nhận ?
Niềm tin đáng [F]sợ lắm đấy em à , có người vì [G]nó mà lòng căm hận
Dốc 1 [Am]lòng thương người da diết lại thương phải [G]người không biết thương anh
Sao khiến người [F]khác phải nghĩ về mình theo 1 chiều [C]hướng tán tận lương tâm ?
Anh chỉ [F]có định nghĩa 1 đời, anh không [Em]biết những thứ thoáng chốc
Anh đặt [F]nặng lương duyên nghĩa tình, với em bình [G]thường và không đáng khóc
2. Đã vậy thì..
[Am]Đời ai người nấy lo, dù còn trắc trở hàng tá điều
Vẫn còn [G]muốn trách em nhiều thứ nhưng thôi vì hận đã quá nhiều
Dù anh luôn [F]chọn cách yêu chân thành nhưng vì chính em cự tuyệt
Nên buồn vì [C]em như thuốc đã mồi, anh để tự sinh tự diệt
Nhìn người [Dm]ta nên duyên với nhau họ biết sẽ chia và thông cảm
“Mình phải [Am]sống vì nhau nhé anh” em cũng nói được mà không làm
Anh đã biến [Dm]mình như 1 kẻ mù với cả đôi tai gần điếc
Để có [E7]thể vô cảm như em, ân nghĩa là không cần thiết.
Sài Gòn khá [Am]tệ, hôm trước còn để mưa rơi khắp trời
Nhưng anh phải [G]tin Sài Gòn lấy 1 thì đời phải trả anh gấp 10
Đó là lý [F]do anh phải mạnh mẽ, nếu muốn nhẹ lòng thở phào
Thì chịu những [C]thứ người khác không thể cho dù cùng cực cỡ nào
Anh không hoàn [Dm]hảo ! Đúng ! Nhưng anh chỉ có một
Anh là khái [Am]niệm toàn tâm toàn ý mà đâu phải ai cũng có được
Vì một [Dm]người cuộc sống rối tung, trở về với nhịp nhạc nhanh chậm
Đã quá [E7]trễ cho những yêu thương khi lòng đã nhẫn tâm hận
Hook:
Kể từ bây [Am]giờ (Từ bây giờ) …em đừng nhắc [G]tên anh nữa được không ?
Không là [F]bạn, không người yêu cũ , tránh khỏi tầm [C]mắt nhau có được không ?
Cách anh [F]sống là từ em ra, nhân ai [Em]gieo sao giờ anh nhận ?
Niềm tin đáng [F]sợ lắm đấy em à , có người vì [G]nó mà lòng căm hận
Dốc 1 [Am]lòng thương người da diết lại thương phải [G]người không biết thương anh
Sao khiến người [F]khác phải nghĩ về mình theo 1 chiều [C]hướng tán tận lương tâm ?
Anh chỉ [F]có định nghĩa 1 đời, anh không [Em]biết những thứ thoáng chốc
Anh đặt [F]nặng lương duyên nghĩa tình, với em bình [G]thường và không đáng khóc