1. Một lời từ ly sao nói không nên [Em]lời
Mà dòng lệ rơi se thắt cõi lòng [Bm]ai [D]
Sao [Bm]vẫn mưa mãi người [Em]ơi
Hay [D]tháng năm đã ngừng [G]trôi
Chìm [D]theo từng chiếc lá [B7]rơi.
2. Nhịp đàn còn đây em hát khi bên [Em]người
Bài nhạc trầm mi lưu luyến tiễn người [Bm]đi [D]
Anh [Bm]có nghe tiếng lòng [Em]em
Xao [D]xuyến như tiếng diều [G]êm
Là [B7]tiếng tình quê êm [Em]đềm. [B7]
ĐK: [E7]Mai anh đi [Am]rồi, [D]xa xôi phương [B7]nào
Làm sao em biết mây về [C]đâu
[E7]Em nơi phương [Am]này [D]anh nơi quê [B7]người
Mùa đông buốt [C]giá hai phương [Em]trời. [Am][Em]
3. Còn một lời này em viết riêng cho [Em]người
Là lời tình ca ghi dấu những ngày [Bm]vui [D]
Em [Bm]sẽ ngăn những lệ [Em]rơi
Phong [D]kín những tháng ngày [G]trôi
Để [B7]nhớ về người mà [Em]thôi.